“Cái gì?” Sở Phi Niên nghiêng đầu nhìn anh ta: “Chủ thể?”
“Hình như là cách nói như vậy.” Hoa Lâm Cảnh thấy cô không hiểu, cũng khá ngạc nhiên: “Trước đây tôi từng nghe cậu ta nhắc đến cô, hai người chắc quen biết lâu rồi, chẳng lẽ cô không biết lai lịch của cậu ta à?”
Sở Phi Niên có chút do dự: “Tôi chỉ biết trước đây cậu ta ẩn cư trong núi nuôi thi bùn.”
Cô thật sự chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ về lai lịch của Khương Bình, cũng chưa từng tò mò về nó.
Cứ như thể chưa bao giờ có ý định tìm hiểu về quá khứ của anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây