Bây giờ đã có sóng điện thoại, định vị của xe đã được bật, không sợ lái nhầm đường.
Nhưng khi sắp vào đến nội thành phía trước, có một người đứng bên đường, nhìn thấy xe của bọn họ đi tới, giơ tay lên vẫy vẫy.
Ở đây không có xe cộ qua lại, lái xe suốt dọc đường cũng không gặp bất kỳ chiếc xe nào khác.
“Người này muốn bắt xe à?” Úc Tinh Hà lẩm bẩm, vẫn dừng xe trước mặt người này.
Sở Phi Niên cũng thò đầu ra nhìn, thấy đó là một thanh niên khoảng 20 tuổi, hoặc trẻ hơn, thanh niên dường như rất sợ lạnh, mặc một chiếc áo khoác dày, đầu còn đội mũ len, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây