Khương Bình nói: “Bị hạ cấm chế.”
“Anh không có cách giải à?” Sở Phi Niên quay đầu nhìn anh ta.
Khương Bình dừng một chút: “Cách thì có, nhưng khá phiền phức.”
“Bắt lại.” Sở Phi Niên chỉ vào Vưu Điềm Điềm nói.
Khương Bình cam chịu thu Vưu Điềm Điềm vào trong bình, không để ý tới bà Vưu đã khóc ngất đi và ông Vưu với vẻ mặt muốn nói lại thôi, Sở Phi Niên trực tiếp rời khỏi nhà họ Vưu. Khương Bình vốn định đi, bước chân dừng lại một chút, quay đầu nhìn ông Vưu cười nói: “Ông thường xem tin tức không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây