Ông Vưu và bà Vưu nhào tới muốn đỡ những phù quang kia cho cô ta, nhưng phù quang trực tiếp xuyên qua cơ thể hai vợ chồng, rơi trên người Vưu Điềm Điềm.
Vưu Điềm Điềm oán hận gào thét, hai mắt đỏ ngầu: “Đều tại các người! Tại sao cứ nhất định phải mời người tới nhà siêu độ cho tôi, tôi không cần! Tôi căn bản không cần! Các người muốn đuổi tôi đi rồi nhận nuôi đứa trẻ khác đúng không? Tôi hận các người! Các người rõ ràng đã từng nói sẽ mãi mãi ở bên tôi, mãi mãi chỉ yêu một mình tôi...”
“Ồn ào quá.” Sở Phi Niên khó chịu nhìn Khương Bình: “Đồng nghiệp trong nhóm của anh khi nào thì tới?”
“Người gần đây nhất chạy tới đây cũng cần hơn một tiếng.” Khương Bình xem điện thoại.
Sở Phi Niên: “Các anh ngay cả một lá bùa phi thiên độn địa cũng không có à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây