Còn Vưu Điềm Điềm kéo ông Vưu đi về phía nhà họ Vưu, trên đường trở về không gặp phải người nào, chờ đến khi đứng trước cửa nhà, ông Vưu mới lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra, nếu quả như thật gặp phải người, ông ấy thật sự không biết giải thích làm sao với mọi người về việc của Vưu Điềm Điềm.
Nhưng mà đúng lúc này, khi Vưu Điềm Điềm nhấn chuông cửa, ông Vưu chợt nhớ ra, Khương đại sư còn đang ở nhà bọn họ.
Vưu Điềm Điềm hoàn toàn không biết gì cả, còn đang nhỏ giọng nói chuyện với ông Vưu: “Bố, chúng ta gọi mẹ ra mở cửa đi, khi mẹ trông thấy con, chúng ta sẽ cho bà ấy một niềm vui bất ngờ!”
Mà trong phòng, Khương Bình nhìn Vưu phu nhân đang bất an, nói với bà ấy: “Con gái bà quay về rồi, ra mở cửa đi.”
Vưu phu nhân bất an nắm chặt hai tay, lúc đi tới cửa bà ấy đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Khương Bình, hỏi: “Đại sư Khương, hay là không cần để Điềm Điềm đi đầu thai…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây