Cô nghĩ rằng sau khi tên đáng ghét kia chết đi, thì thi bùn cho dù âm khí nặng đến mấy cũng chỉ là thi bùn mà thôi, không ngờ rằng…
Sở Phi Niên mím môi, cô nắm sơn mị trong tay rồi hóa thành một làn sương đen bay đi.
Cô đuổi theo mùi hôi của thi bùn lưu lại, đi theo nó, thân hình như ẩn như hiện giữa rừng núi tĩnh mịch, cuối cùng cô ngừng lại trên sơn động.
“Đại… Đại nhân, là chỗ này sao?” Sơn mị sợ hãi, lo lắng hỏi.
“Nó chạy rồi.” Sở Phi Niên nhìn sơn động trống không, mặt cô hiện lên sự hung ác nham hiểm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây