Sau khi Triệu Mịch ký tên cho Sở Phi Niên xong thì cô thỏa mãn cất vào túi, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Triệu Mịch đang thở phào nhẹ nhõm, cô đột nhiên nói khiến Triệu Mịch lại căng thẳng.
“Mấy người đi đường nhỏ trên núi gặp một cặp quỷ mị, một con thì nhập vào người đứa trẻ, còn một con khác thì để ý đến anh, đại khái nó muốn tìm một cơ hội dẫn anh lên núi một mình…” Còn đi lên núi làm gì thì mọi người ở đây đã hiểu.
Trừ ăn sạch linh hồn Triệu Mịch ra thì nào còn lý do khác chứ?
“Vậy… vậy bây giờ tôi nên làm gì?” Mặt Triệu Mịch trắng bệch.
Sở Phi Niên nói: “Ở đây là miếu, anh vào trong thắp hương, mỗi ngày vái một lần, thành tâm một chút, chờ ấn ký ở cô anh biến mất thì không sao nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây