Nhang muỗi bị bóp nát tươm rơi xuống đầy đất, nhưng tay anh vẫn còn xoa xoa bột nhang muỗi.
“Tôi… Tôi bị mộng du.” Úc Tinh Hà mở miệng nói, nhưng giọng anh khàn đến mức khiến bản thân anh cũng phải giật mình.
Hạ Chiêu thấy vậy thì sợ hãi vô cùng, vội vàng kéo cánh tay như lạnh băng của Úc Tinh Hà rồi lôi anh về phòng, vừa hay gặp được Tiểu Cao, sau đó nói Tiểu Cao đi gọi nhân viên y tế đến, khi vào phòng anh ấy lập tức lải nhải không ngừng: “Giọng của cậu khản đặc thế này, mấy fan hâm mộ của cậu mà biết, chắc chắn sẽ mang dao đến tìm tôi mất.”
Bây giờ Úc Tinh Hà nghe chẳng lọt tai bất kỳ thứ gì, trong đầu anh chỉ toàn mấy câu mà Sở Phi Niên nói tối hôm qua.
Cô nói cô đã chết rồi, đã chết hơn 1000 năm rồi, cô còn nói… Người và quỷ khác biệt…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây