Thầm nghĩ không phải chỉ là cái ngân trâm tồi tàn thôi sao, có cái gì để khoe khoang đâu, trước kia đây đều là thứ mà bà ta thưởng cho hạ nhân.
Nhưng mà…
Nhưng mà nghĩ đến cây trâm gỗ trên đầu mình bây giờ, bà ta thật sự hâm mộ.
Nhưng bạc trong tay bà ta phải giữ lại để lo hôn sự cho các con, nên bà ta thật sự không có dám tiêu xài phung phí, nghĩ tới đây hận không thể đá cho bà ta một phát.
Diêu thị thấy vẻ mặt u ám của Lưu thị, liền biết trong lòng bà ta không vui, bị chính mình đâm trúng chỗ đau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây