Sau khi vào nhà, nhìn thấy Quả Quả cười lăn lộn, nàng tức giận quát: “Cố Thừa Duệ, chàng còn là bác sĩ đó, chàng để con bé cười lớn như vậy không sợ nó cười tới sốc hông à.
Cố Thừa Duệ quay đầu nhìn thấy nàng, lập tức vẻ mặt cứng đờ cả lại: “Nàng về rồi.
Chu Oánh thấy vậy cũng không tiếp tục trách mắng hắn nửa, nàng bế Quả Quả lên nói: “Tình hình bệnh dịch xử lý xong rồi hả.
Cố Thừa Duệ ngồi dậy, sửa sang lại quần áo một chút rồi nói: “Ngoại trừ virus mà ta để lại ở bên ngoài, tất cả đã diệt trừ xong hết rồi. Nhưng mà ta đề cập tới bệnh đầu mùa, thế nên chỉ sợ ba ngày sau ta phải rời đi tầm hai ba tháng.
Chu Oánh nghe xong tuy có chút không nỡ, nhưng cũng biết đây là chuyện lớn, đành phải dặn dò nói: “Vậy chàng đi đi, hai ngày này phải chuẩn bị kĩ chút, mang theo tất cả những đồ cần thiết theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây