“Fu…Fu…. Quả Quả chỉ vào một con bướm màu đen vàng, không ngừng giơ tay về phía nó, đôi mắt to nhìn chăm chú vào con bướm kia không rời.
Cố Thừa Duệ thấy vậy bèn ôm cô bé qua, hơn nữa còn nắm lấy cánh tay bé để bé tự bắt.
Nhưng mà con bướm này cũng không dễ bắt như vậy, vừa mới tới gần đã bay đi mất rồi.
Cứ bắt như vậy tầm khoảng bốn năm lần, Quả Quả đã có chút nản chí, thậm chí còn hơi tức giận, không muốn để cho Cố Thừa Duệ điều khiển tay nữa mà trực tiếp giơ tay qua tóm lấy.
Nhưng vừa vươn tay ra bắt, con bướm đã bay đi, thậm chí còn bay ra hoa viên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây