“Con biết, con biết, con biết rồi phụ thân, để con đi xem cô ta thế nào rồi mới quyết định. Cố Thừa Tự nói xong liền ợ rượu rồi loạng choạng trở vào nhà.
Một lúc sau, trong nhà vang lên tiếng cãi vã, đánh đập, thậm chí có cả tiếng khóc của một đứa trẻ, Tiểu Đậu Tử sợ hãi chui vào vòng tay của Cố Thừa Ân.
“Không được, ta phải đưa đứa bé đi. Dù thế nào cũng không thể dọa đứa bé như vậy được. Vương Thị nói xong liền vội vàng đi tới.
Vừa vào cửa đã thấy hai người còn đang giằng co, còn đứa nhỏ sắp ngã khỏi giường thì chạy tới bế đứa bé lên, hét lớn với hai người: “Các người mà cũng xứng đáng làm cha mẹ không? Thằng bé đang khóc như thế này, hai người còn không nhìn thấy gì hả. Đánh đi, đánh đi, đánh cho đã đi rồi dừng lại.
Nói xong, Vương Thị ôm đứa trẻ quay về phòng chính.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây