Khang Vương thấy vậy, lạnh lùng hừ một tiếng, rồi vung tay áo đi ra ngoài.
Lục Ý nhìn Chu Oánh với ánh mắt đầy cảnh giác, rồi nhanh chóng đi theo sau.
Cố Thừa Duệ thấy vậy, vuốt vuốt trán, nhìn chằm chằm vào Chu Oánh với vẻ kinh ngạc, nói: "Phu nhân, nàng thật ngầu."
"Ngầu lắm sao." Chu Oánh quay đầu, đặt một tay lên vai hắn và hỏi với khuôn mặt ngây thơ nhưng có chút thâm ý.
"Tất nhiên là ngầu rồi. Nếu không có nàng bảo vệ thì hôm nay ta đã gặp nạn rồi." Sau khi nói xong, Cố Thừa Duệ nghiêng đầu, đặt đầu lên vai nàng và nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây