Lưu chưởng quỹ nghe xong mỉm cười nói: “Vậy chúng ta cùng đi đi, có điều nếu ngươi đưa ra ngoài, e rằng sẽ bị người ta để ý tới.
“Ta tin tưởng vào nhân phẩm thuộc hạ của Tam hoàng tử, chỉ cần họ để lại cho chúng ta một ít hạt giống là được. Chu Oánh gật đầu.
“Haha, ngươi khá hào phóng đó, nhưng cũng không khoa trương đến mức đó, thỉnh thoảng gửi một ít đến thì không vấn đề. Đương nhiên sẽ không để ngươi tặng uổng phí, quân phí trong tay Trương tướng quân, ngươi chỉ cần cho hắn ta một cái giá hợp lý là được.
“Cảm ơn Lưu thúc đã nhắc nhở. Chu Oánh gật đầu.
Nhưng nàng không đi mà để Cố Thừa Duệ đi cùng ông ấy, nàng xuống đất cắt cây con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây