Chu Hoài Minh mệt mỏi lắc đầu nói: “Đệ nói không đúng, hai người ở trên núi, không ra ngoài nên không biết, bây giờ có rất nhiều cây đến vỏ cây cũng không ăn nổi.
Thậm chí còn có tình trạng thực phẩm kì lạ.
Đến cả bên kinh thành cũng không hề lạc quan hơn, bây giờ mỗi bữa ăn của hoàng thượng cũng chỉ có một món thịt, một món rau một món canh.
“Nghiêm trọng vậy sao? Cố Thừa Duệ không thể tin được hỏi.
Chu Oánh nghe xong liền sởn da gáy, đồ ăn kì lạ, vừa nghĩ đã chảy mồ hôi lạnh rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây