Trương Thanh Thanh nghe xong cả khuôn mặt tràn ngập thất vọng, ngay cả mười cân mì đen bọn họ mang từ nhà đi, cũng chỉ đủ cho ba mẹ con bọn họ ăn khoảng mười ngày, thế còn sau mười ngày thì phải làm sao đây.
Nghĩ đến hai mươi lượng bạc trong nhà, ngẩng đầu lên nói: “Vậy Chu chưởng quỹ có thể bán cho chúng ta ít lương thực không?
Chu Oánh lắc đầu nói: “Quán rượu của chúng ta cũng bởi vì không thu mua được lương thực nên mới phải đóng cửa, cho nên chuyện lương thực này ta cũng không có cách nào.
“Ta… Ta không cần bột mì đen, ta cũng không cần gạo, chỉ cần cám lúa mì, hoặc là cám gì gì đó là được
Chu Oánh nghe lời này của nàng ta, nhanh chóng nghĩ đến tin tức đã nhận được trước đó, biết được nàng ta cũng là cùng đường mạt lộ, do dự một chút rồi nói: “Những thứ ngươi nói thì ta không có. Nhưng ở chỗ này của ta trước đây còn một ít bã đậu phụ, không biết ngươi có muốn hay không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây