“Đúng, đúng, trái cây có thể có có thể không. Có thì ta ăn thêm vài miếng, còn không thì thôi, chúng ta không thể vì chút đồ ăn này mà mạo hiểm tính mạng. Kiều thị vội vàng nói.
Nói thế nào thì cũng là tôn nữ bà ta nhìn lớn lên, thấy sắp đến tuổi xuất giá, bà ta không muốn xảy ra chuyện gì.
Sau đó nói với Tôn thị: “Ngươi tính theo đầu người, một người rửa một trái bàn đào, sau đó lại rửa một đĩa anh đào để mọi người ăn.
Tôn thị vừa nghe lập tức cười đáp, sau đó xách giỏ đi ra ngoài.
Sáng ngày hôm sau, Cố Thừa Duệ lộ mặt gánh hai thùng nước, rồi lái xe ngựa đi đón Cố Thừa Hỷ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây