Không sai, chính là nơi đóng quân, bởi vì họ mang cả lều đến, đúng là bớt việc cho hắn.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, phu thê hai người lại dẫn Lưu chưởng quỹ đến làm quen với lão Ngụy thúc, sau đó liền trở về trấn trên.
Sau khi vào trấn mới phát hiện, con đường vốn dĩ ít người nay lại náo nhiệt hẳn, nhưng đa số đều là người tị nạn, bên cạnh đó ăn mày cũng nhiều.
Cố Thừa Duệ thấy vậy liền dừng xe ngựa lại nói với Chu Oánh: “Thấy chưa, ăn mày trên đường rất nhiều, mọi người mở cửa kinh doanh thức ăn nhất định phải cẩn thận.
“Ta biết rồi, chàng cũng vậy, nếu không thể xuất chẩn (*) thì cố gắng đừng xuất chẩn nữa. Chu Oánh gật đầu nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây