Chu Oánh chần chờ một chút rồi chấp nhận, nhưng vẫn cảnh cáo nói: “Bây giờ ở đây không phải Đông Hưng lâu cho nên không thể tiếp tục giống trước kia, nếu như muốn ở lại chỗ này thì phải làm việc chăm chỉ, nếu không đừng trách ta không cho các ngươi mặt mũi.
“Yên tâm đi chủ nhân, chúng ta hiểu, chúng ta nhất định sẽ làm tốt.
“Được, cơ hội chỉ có một lần, cố mà trân trọng đi.
Chạng vạng tối, một đoàn người bắt đầu chuẩn bị ăn lẩu dê thì Tiền Tráng cùng Cố Nhị Giang chạy đến.
Chu Oánh cùng đám người giới thiệu làm quen lẫn nhau một phen rồi bảo hai người họ cùng ngồi xuống ăn tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây