Cố Thừa Duệ vội đỡ bà ta ngồi xuống, nhưng còn không đợi hắn mở miệng, Cố Tử Di đã nói trước: "Nương, không cần chữa, chúng ta về đi, người cũng đừng làm khó Thừa Duệ.
“Nha đầu chết tiệt, ngươi biết gì rồi phải không, ngươi nói cho nương, nương ra mặt cho ngươi." Vương thị nhìn dáng vẻ không tranh sự đời của nàng ấy, phẫn nộ nói.
“Không phải, nương, con..." Cố Tử Di muốn nói lại thôi.
Cố Thừa Duệ thấy thế càng dám chắc chuyện này không đơn giản, đành phải nói: "Đại tỷ có bằng lòng để lại vài giọt máu không, lát nữa ta thử tìm xem là độc gì.
“Để, để, đại tỷ ngươi mới hai mươi lăm, đang ở độ tuổi đẹp nhất. Nó không thể chết vô duyên như vậy được. Vương thị lập tức gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây