“Vâng, lão gia. Kiều Viễn lui sang một bên nói.
“Canh gác thật kỹ, ta cho ngươi lập công chuộc tội, nếu còn để xảy ra một sơ sót nào thì ngươi chuẩn bị lên núi nhặt đá đi. Kiều lão gia nói xong thì quay người rời đi.
Kiều tiểu thư thấy vậy thì co quắp ngồi trên đất, Kiều Viễn lập tức liếc nhìn Ngọc Nhi một cái, bảo nàng ta chăm sóc tiểu thư, còn hắn ta thì đi ra ngoài gọi người đến trông coi.
Mà Ngọc Nhi thì thất hồn lạc phách, mặt sưng phù giống màn thầu như Kiều tiểu thư, nhưng oán khí trong lòng cũng lắng xuống một chút.
Sau đó tiến lên đỡ nàng ta dậy, sau khi trở về phòng thì cũng đi lấy thuốc, đồng thời lấy khăn tay lau mặt cho nàng ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây