“Ai dà, năm nay thôn trang thu hoạch lúa mì, chúng ta giữ lại cho tẩu tử bọn họ một ít hạt giống tốt. Bạch thị nói.
Cố Thừa Tự nghe xong không đáp lại gì.
Thôn trang vẫn mua với năm ngàn lượng bạc mà ban đầu Cố Thừa Duệ đưa cho.
Nói thật, nếu không nhờ năm ngàn lượng bạc kia, chỉ dựa vào chút lương bổng đó, hắn ta sợ đến vợ con mình cũng không nuôi nổi.
Nói mới nhớ, hắn ta đã nợ đủ nhiều rồi, lại nợ thêm chút nữa cũng chẳng sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây