Trải qua thời gian dài rèn luyện như vậy, Từ Khuê từ lúc đầu non nớt, cho đến nay đã có thể đảm đương trọng trách, thêm vào đó sau trận này, Từ lão tướng quân tuổi đã cao, đã không thể chiến đấu được nữa, nhưng dù sao ông cũng là lão thần trải qua bốn triều đại, vì Đại Chu tận tụy hết mình, sáu người nhi tử đều chết trận sa trường, Diệp Sóc sợ mình nói thẳng ra sẽ làm lạnh lòng các lão tướng, nên suy nghĩ một lúc, bèn quyết định để Từ Khuê ở lại trấn thủ nơi này.
Tình cảnh này giống hệt như thời phụ hoàng Cảnh Văn Hoàng đế của Diệp Sóc, cũng là vị tướng trấn biên, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Thánh thượng định cho Từ Khuê kế nhiệm tổ phụ hắn, với khả năng Từ Khuê thể hiện trên đường này, nếu cứ tiếp tục duy trì như vậy tương lai tất nhiên là vô lượng.
Từ lão tướng quân trước khi xuất chinh đã là Đại tướng quân nhị phẩm, sau trận này đã không còn gì để phong, tuổi đã cao lại không còn sức chiến đấu, nếu có thể từ đây ẩn lui không mất đi sự lựa chọn tuyệt vời. Thánh thượng hiện giờ đã cho điệt tử của Từ lão tướng quân sự thể diện như vậy, chứng tỏ y không có ý định “giết ngựa sau khi xay xong”, sẵn sàng bảo toàn vinh hoa cho gia đình Từ lão tướng quân, đối với người trong quân ngũ mà nói, có thể nói là kết cục tốt đẹp mà trong mơ cũng không dám mơ.
Những người khác trong doanh trại nghe vậy trong lòng tự nhiên là vô cùng ghen tị, lúc này, họ chỉ hận mình không đủ năng lực, hận con cháu mình không tranh giành bằng cháu của lão tướng quân là Từ Khuê, không thể khiến Thánh thượng cho họ sự thể diện tương tự. Nghĩ vậy, những người này lại không nhìn thấy sắc mặt của Từ lão tướng quân đột nhiên thay đổi sau khi Thánh thượng ban lệnh.
Từ lão tướng quân không ngờ Thánh thượng lại ban cho gia đình họ ân điển như vậy, bất ngờ suýt nữa đã để lộ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây