Đương nhiên là không thể giống như trước được, mất một chân thì làm sao chống đỡ? Ánh mắt của Định vương có chút dao động trong giây lát.
Sau đó, hai người rất ăn ý không nhắc đến chuyện này nữa.
“À phải rồi, hôm nay huynh đến đây, có việc gì không?”
Định vương gật đầu: “Đương nhiên.”
Sau đó hắn ta gạt đôi nạng sang một bên, rất tự nhiên quỳ xuống: “Tâu Thánh thượng, thần trấn thủ biên cương nhiều năm, rất am hiểu cách Bắc Đình bố trí quân đội, lần này xuất chinh, mong Thánh thượng ban ân, cho phép thần đi theo bên cạnh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây