Diệp Sóc không còn cách nào khác, đành phải bắt chước, tự tay lấy ba nén hương, đi thẳng đến trước bài vị của Cảnh Văn Đế.
“Phụ thân ơi phụ thân, người ở trên trời linh thiêng, nhất định phải phù hộ cho nhi tử, tương lai của nhi tử và Đại Chu đều trông cậy vào người cả rồi.” Dù sao có tác dụng hay không thì cũng cứ bái trước đã, vạn nhất thì sao?
Quả nhiên, vừa nghe Diệp Sóc nói vậy, lòng các đại thần càng thêm hoang mang.
Trông cậy vào Cảnh Văn Đế phù hộ, có gì khác với trông cậy vào trời xanh thương xót đâu? Nếu cầu thần bái Phật mà hữu dụng thì trên đời đâu còn nhiều chuyện bất bình như vậy.
Lúc này, các đại thần thậm chí đã nghĩ đến cách chết cho riêng mình rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây