Nhìn cánh cửa cung đóng chặt, đang lúc Diệp Sóc đầy lo lắng, bỗng nghe thấy giọng nói quen thuộc của người phụ nữ từ bên trong vọng ra.
Diệp Sóc theo bản năng cúi mình: “Thái hậu nương nương, Hoàng thượng thế nào rồi?”
Nơi Thất vương gặp chuyện cách Thượng Kinh cả một ngày đường, hiện giờ trời còn chưa sáng y đã vội vã chạy về, có thể thấy y gấp gáp như thế nào trên đường đi. Hà Thái hậu nhìn qua khe cửa, thấy vết máu trên người y đã khô, biến thành màu đỏ sẫm, càng khẳng định điều đó.
Hà Thái hậu không phải người mù, trong nửa năm qua, Nhiếp chính vương quan tâm đến mức nào nàng ấy rất rõ, thật giả thế nào càng không cần phải nghi ngờ.
Hà Thái hậu biết y đang nóng trong lòng, nhưng càng là lúc này, y càng không thể rối loạn trận cước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây