“Chuyện gì vậy?” Từ từ thử buông tay ra, thấy cha nuôi không còn vùng vẫy nữa, y mới có thời gian lau mồ hôi trên trán. Sau đó, y nhìn về phía đám cung nhân bên cạnh.
“Sao lại thành ra thế này?”
Cuối cùng tất nhiên là Vương Tự Toàn trả lời: “Tâu Thuỵ Vương điện hạ, chiều nay khi Thánh thượng đi dạo vườn bên ngoài, không may bị dính chút mưa, đến tối thì... thì đã trở nên như thế này.”
Cảnh Văn đế hiện giờ vốn đã yếu như cây liễu trước gió, ngọn nến trước mưa, không chịu nổi nửa điểm sóng gió, chỉ cần có chút gì không đúng, có thể lấy đi mạng sống của hắn.
Y lúc này mới nhớ ra, chiều nay quả thật có mưa phùn một chút, chỉ trong chốc lát đã ngừng, y lúc đó hoàn toàn không để tâm, không ngờ lại khiến cha nuôi trở nên như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây