“Này bé con, sao lại một mình thế? Người nhà ngươi đâu?” Nhìn quanh bốn phía mà không thấy ai có vẻ là người thân của đứa bé, Diệp Sóc không khỏi ngồi xuống hỏi.
Bình thường, Diệp Sóc có lẽ không tốt bụng đến vậy. Dù có gặp trẻ con lạc đường, y cũng chỉ giao cho cận vệ gần đó là cùng.
Nhưng đứa trẻ trước mắt có đến ba bốn phần giống y. Vừa hay Diệp Sóc đang rảnh rỗi, trò chuyện vài câu cũng chẳng sao.
Diệp Sóc thấy thú vị, không nghĩ ngợi nhiều. Trong mắt y thoáng hiện vẻ hoài niệm.
Mặc dù lạc đường, đứa bé có vẻ không hề hoảng loạn. Nó còn tò mò nhìn ngắm chàng trai đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây