“...Đây là việc chính đáng mà con nói?” Ban đầu thấy y nghiêm túc như vậy, Cảnh Văn đế còn tưởng là chuyện gì lớn, kết quả... chỉ có vậy thôi sao???
Nhìn hơn trăm quân mạt chược trước mắt, Cảnh Văn đế cảm thấy rất quen thuộc, nhớ lại khi ở Lương Châu, hắn đã từng thấy trong Thanh Lộ phường của nhi tử mình.
Đây chẳng phải là đồ cờ bạc sao?
“Vậy nên cha, chơi không? Thiếu một người.”
Y chỉ chỉ, bản thân y, nương y, Tiêm Tiêm, cộng thêm cha y, bốn người vừa đủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây