Cảnh Văn đế nhận thấy sự cảnh giác trong mắt nhi tử mình, vừa Tức vừa buồn cười: “Con làm cái biểu cảm gì vậy, trẫm còn có thể tham lam số bạc ít ỏi đó của con sao?”
Xong rồi, càng giống hơn.
Tuy nhiên mệnh lệnh của hoàng đế khó cưỡng lại, y không còn cách nào khác, chỉ có thể bảo người giữ sổ sách trong phủ lấy sổ sách của Thanh Lộ Phường ra.
Cảnh Văn đế ngồi đó, thuận tay lật qua vài trang, sau đó hắn không khỏi ngạc nhiên: “Nhiều như vậy sao?”
Đến rồi đến rồi đến rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây