Đối với cha nuôi, nên có gì nói nấy mới đúng, nếu không hắn hoàn toàn không biết.
Trông mong cha nuôi tự đoán ra, quả thật còn khó hơn lên trời.
Cảnh Văn Đế chợt nhớ ra, tên tiểu tử kia cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, tuy bình thường vô tâm vô tính, nhưng không có nghĩa là y không biết sợ.
Khi trẻ con bị hoảng sợ, chịu khổ, chẳng phải sẽ vô thức tìm đến cha nương sao?
Ban đầu Cảnh Văn Đế còn không cảm thấy Quý phi sinh con có gì liên quan, nhưng có lẽ vì nhi tử mình đề cập quá nhiều lần trong thư, thậm chí còn viết cả hôm nay công chúa có đạp người không, khi nào đạp người, thai động như thế nào, dần dần, Cảnh Văn Đế tự nhiên đã hiểu được một số điều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây