Thời xưa không giống hiện đại, thời xưa hiếm khi gặp vấn đề ô nhiễm, đặc biệt là vườn ngự uyển, xung quanh đều được bảo vệ rất tốt. Vì vậy, mặc dù cá chép trong hồ có nhiều xương, nhưng do chất lượng nước ở đây tốt nên cá nuôi rất béo ngon, chỉ nhìn thôi cũng biết chất lượng thịt cá chép này không tệ, khi ăn chắc hẳn sẽ rất ngon miệng.
“À phải rồi, ta nhớ phụ thân ngươi cũng đến phải không? Đợi tối về ta sẽ cho ngươi mang về hai con.”
Kiếp trước, y thường đi cùng những người bạn mà lão Cố tổng gọi là “bạn nhậu” lái xe đến các hồ chứa, núi rừng khắp cả nước để câu cá hoang dã, câu cá biển... Y và hai người trong số họ đều là tay câu cá giỏi, trừ khi gặp ngày xui xẻo, nếu không thì số cá câu được thường là ăn không hết, mang ra chợ bán thì họ cũng không thiếu tiền, nên không cần thiết lắm.
Họ vài người đi câu cá, chủ yếu là để giải trí, sau một ngày câu cá sẽ thả phần lớn số cá về, phần còn lại thì gặp ai cho luôn, dù sao... trong một đội không phải ai cũng câu được cá, nói chính xác thì ngoài ba người họ lần nào cũng có thu hoạch ra, những người còn lại hầu như lần nào cũng trắng tay, sự chênh lệch quá lớn khiến những người khác luôn nghi ngờ không biết ba người họ có thuê thợ lặn ẩn dưới nước móc cá vào lưỡi câu của họ không.
Nếu không thì tỷ lệ cá cắn câu này không hợp lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây