“Cậu không sao chứ?” Cô bé nhỏ nhắn, an ủi người khác trông khá giống thật.
Ánh mắt quan tâm của đối phương khiến Diệp Sóc vốn đang giả một đứa trẻ cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Tuy nhiên, Diệp Sóc có da mặt dày, nên chỉ trong chốc lát đã hồi phục lại. Y lắc đầu nhẹ, biểu thị mình không sao.
“Cảm... cảm ơn cậu...”
“Oa, giọng của cậu ăn mày này nghe hay thật.” Khi ở trên lầu hai, cô bé chỉ lo cãi nhau với sư phụ của mình nên không nghe kỹ, giờ tiếp xúc gần mới phát hiện giọng của tên ăn mày này trong trẻo mát mẻ, phát âm rõ ràng, rất dễ nghe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây