Ba người được dẫn đến trước mặt chiếc xe ngựa màu đen phía sau chiếc xe ngựa màu xám. Sau khi ổn định chỗ ngồi, xe ngựa bắt đầu xuất phát.
Tô Vũ cho rằng chuyến đi lần này sẽ nhẹ nhàng thong thả, nào ngờ đoàn người lại lao nhanh như ngựa hoang thoát cương vậy.
Hắn ôm chặt Đại Nữu và che chở Ngưu Thúy Hoa, mình thì bị xóc nảy suýt trào dạ dày.
“Cha ơi, ngồi xe ngựa không vui chút nào.” Đại Nữu được Tô Vũ ôm vào lòng nên không bị xóc nảy lắm. Nhưng xe ngựa cứ rung lắc mãi cũng khiến cô bé không thoải mái, mới đi được nửa ngày, cô bé đã uể oải mất hết tinh thần.
“Cha cũng cảm thấy không thú vị.” Tô Vũ hút không khí: “Chiếc xe ngựa này quả thật không dành cho người ngồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây