Nói xong phát hiện Văn Lễ ngơ ngác, Tô Vũ giục Ngưu Thúy Hoa thanh toán tiền cơm, cả nhà không từ mà biệt.
“Cha, sao cha chạy nhanh như vậy?” Đại Nữu bị Tô Vũ ôm, đứng sau lưng Ngưu Thúy Hoa nhìn Ngưu Thúy Hoa cò kè mặc cả với người giết mổ súc vật.
“Tú tài gặp nhà binh, không thể giảng đạo lý.” Tô Vũ cảm thán một câu: “Cha con sợ nhất người đọc sách.”
“Cha, cha không phải là người đọc sách, vậy cha là nhà binh sao?” Ánh mắt Đại Nữu nhìn khắp nơi, lại nghiêm túc nhìn cha cô bé.
“Nhưng sức cha không lớn bằng nương, cha là nhà binh giả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây