Hắn không chọc nổi thì lại đi đuổi con chó con nhà Tô An, bị chó con đuổi cắn, tay áo đều bị kéo rách mấy cái rồi!
“Vậy chúng ta phải mua nhiều một chút, đến lúc đó thì cho thuê, thu hoạch cũng nhiều.” Tô Vũ mừng khấp khởi, tưởng tượng tương lai tươi đẹp.
“Nếu các con mua nhiều còn không bằng mua một điền trang. Có nông hộ làm việc cho các con, cũng không cần tìm người cho thuê. Thu hoạch nhiều còn có thể bán lấy bạc, một công đôi việc.” Năm ngoái Tô Bình và Tô An thu hoạch hết cây trồng trong đất của nhà mình đã đến nhà Lâm viên ngoại làm việc nên cũng có chút hiểu biết với điền trang.
Mua điền trang thì chỉ cần không vượt mức, cho dù không có công danh, cũng chỉ là địa chủ thân hào nông thôn, sẽ không nhập thương tịch.
“Bọn nó mua ngọn núi và mảnh đất hoang đó đã tiêu mất hơn hai trăm lượng rồi, mua thêm điền trang sợ là không đủ.” Ông Tô lắc đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây