Tô Vũ thuận miệng nói: “Cảm ơn Tống công công.”
Tống công công cười một tiếng.
Tống Diệp Dật cầm tấu chương gõ lên đầu Tô Vũ một cái: “Lần này quay về thì đừng ra ngoài nữa.”
Trước kia để Tô Vũ đi là vì hắn ta vừa mới lên ngôi, muốn tẩy sạch những vương hầu huân quý vô dụng kia, sợ có người sẽ lấy chuyện của Tô Vũ sinh sự nên mới phái người ra ngoài.
“Lần này huynh có đuổi ta, ta cũng không đi.” Tô Vũ nhún vai: “Chỉ còn bảy tháng nữa là con trai của ta đã lên bảy. Con gái của ta thì sắp mười ba tuổi rồi, chưa tới mấy năm nữa con bé đã phải thành thân, phải tìm nhà chồng, ta vẫn phải theo dõi thật kỹ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây