Hoàng thượng lạnh mặt nhìn Lục hoàng tử. Lục hoàng tử bị nhìn đến tâm hoảng ý loạn, trong chốc lát không biết nên làm thế nào cho phải.
“Đàm Tu Vi, Thất phẩm viên ngoại lang Hộ bộ. Vào tháng sáu năm Đại Dận thứ ba mươi mốt, làm giả sổ sách tham ô năm vạn lượng bạc trắng của quốc khố. Vào tháng chín cùng năm, nhận sáu ngàn lượng hối lộ. Tháng hai, năm Đại Dận thứ ba mươi lăm, dùng lý do Tăng gia không trả lại được tiền lãi nên đã đánh chết Tăng Thông, cưỡng đoạt vợ ông ta làm thiếp…” Tống Diệp Dật chậm rãi liệt kê từng tội trạng của Đàm Tu Vi: “Lợi dụng chức vụ, tham ô quốc khố, cho vay nặng lãi, ức hiếp nam nữ…”
Sắc mặt Lục hoàng tử tái nhợt. Hắn nhìn Tống Diệp Dật với vẻ mặt khó coi.
“Đàm Tu Vi chất phác chân thực, chắc hẳn có người vu oan cho hắn.” Lục hoàng tử đương nhiên không tin lời Tống Diệp Dật nói. Trong ấn tượng của hắn ta, Đàm Tu Vi là một nam nhân thật thà trung thực. Trong nhà không có lấy một thông phòng, chỉ có một thê tử.
“Lục đệ, xem ra đệ đã bị lừa gạt không nhẹ.” Tống Diệp Dật thở dài: “Chuyện ép nạp thiếp này, nếu đệ đến nhà hắn hỏi một chút là có thể hỏi ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây