Nàng ấy không có cách nào thoát khỏi cuộc sống đau khổ đó, cảm thấy cuộc sống quá vô vọng nên mới mang theo con cùng nhau nhảy sông.”
Lục Ý hồi tưởng lại những gì tỷ tỷ hàng xóm chịu đựng ở nhà chồng. Mùa đông khắc nghiệt vác theo bụng chín tháng, cõng đứa bé hai tuổi trên lưng, tới bờ sông giặt quần áo cho cả một nhà hơn mười người, trở về còn phải làm cơm, trồng trọt... Lúc sinh con cũng sinh trên ruộng. Mỗi khi Lục Ý nghĩ nếu là mình, chỉ e cũng sẽ nhảy sông tự tử, lập tức im lặng.
Tô Vũ thổi thổi ly nước nóng Đại Đan bưng tới, đưa cho Ngưu Thúy Hoa. Ngưu Thúy Hoa cười, Tô Vũ không tiếp tục đề tài đau thương nặng nề này nữa.
Ngoại trừ lúc đi tới quan tâm hắn một câu, đến bây giờ Ngưu Thúy Hoa cũng không nói lời nào. Tô Vũ sợ hãi trong lòng, ân cần hỏi: “Thúy Hoa, hôm nay nàng cảm thấy thế nào?”
“Chỉ buồn ngủ thôi, phụ nữ có thai đều như vậy.” Ngưu Thúy Hoa cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây