“Đừng nhắc đến nữa, trên đường không phải cây thì chính là núi và nước, suýt chút nữa ta đã cho rằng mình sắp quay về xã hội nguyên thủy và trở thành một dã nhân*!”
Suốt dọc đường đến đây, hai hắc giáp vệ chẳng ư hử tiếng nào. Đừng nhìn Ngưu Thúy Hoa đanh đá mà lầm, ngày thường nàng cũng là một người không hay nói chuyện. Nếu không có Đại Nữu thỉnh thoảng nói chuyện với hắn, e là hắn đã ngột ngạt phát điên lên rồi!
Hắn tổng kết một câu: “Vẫn là xã hội văn minh tốt hơn, gì mà thơ và khoảng cách, một người ở một mình quá lâu nếu không bị điên thì cũng là tự bế.”
Tống Diệp Dật chế nhạo, vẫy tay ý bảo mọi người nên làm gì thì cứ làm tiếp. Thái tử phi nhìn gia đình Tô Vũ rồi lại nhìn Tống Diệp Dật, muốn nói lại thôi.
“Ngồi xuống rồi nói tiếp.” Tống Diệp Dật đi đến vị trí bên cạnh Tô Vũ ngồi xuống, ý bảo mấy người Tô Vũ cũng ngồi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây