Sau Khi Xuống Nông Thôn, Nữ Phụ Ác Độc Khiến Cả Thôn Run Lẩy Bẩy

Chương 7:

Chương Trước Chương Tiếp

Nước suối linh tuyền, thần dược, linh chi, nhân sâm, vàng bạc châu báu đâu cả rồi?

Tay cầm một chiếc chuông đen to bằng quả óc chó, Tô Tiểu Tô xoay qua xoay lại xem xét.

Trong đầu cô hiện lên thông tin về món đồ này, chuông Âm Dương Càn Khôn là pháp khí quan trọng trong việc dẫn hồn và chỉ đường, nhờ tiếng chuông “đinh linh đinh linh” kéo dài mà kết nối với đường Hoàng Tuyền, dùng để dẫn linh hồn người chết. Công dụng hoàn toàn khác với loại chuông truyền thống mà đạo sĩ dùng một tay lắc để trừ tà hàng yêu. Đây là một loại thần khí cấp thấp trong số các thần khí thuần âm.

Tô Tiểu Tô cau mày, lo lắng nói: “Hệ thống, đừng nói là mày đến để làm trò hề đấy nhé? Đây là những năm 70 đấy, phải nói chuyện chủ nghĩa duy vật, không được chơi cái trò phong kiến mê tín này đâu. Mày bắt tao cầm cái thứ này đi khắp nơi, định chơi tao à?”

Đôi mắt cô trong trẻo lấp lánh ánh sáng, cô lại thăm dò: “Hệ thống, hay là… chúng ta đổi nhiệm vụ nào phù hợp với thời đại này đi?”

Hệ thống: […]

“Ký chủ sống lại trái với quy luật luân hồi của lục đạo, cần phải phục vụ trọn đời cho địa phủ, tích lũy công đức, mới có thể hóa giải nhân quả. Hệ thống này là dành riêng cho việc trọng sinh của ký chủ, độ phù hợp 100%, xin ký chủ yên tâm sử dụng.”

Ý ngoài lời là cho cô sống lại thì cô phải làm việc cho tôi, không thì làm gì có chuyện tốt đến thế? Mơ à!

Tô Tiểu Tô chết lặng!

Giờ thì còn gì mà không hiểu? Tên Phán Quan chết tiệt kia, lần sau để bà đây gặp được thì đừng hòng yên thân!

Cô vẫn thắc mắc vì sao mình khóc suốt một năm mà chẳng được đầu thai, tự nhiên lại được trọng sinh, hóa ra là để biến cô thành người lao động miễn phí!

“Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được điểm tích lũy, điểm có thể dùng để đổi lấy các loại hàng hóa, xin vào giao diện mua sắm để xem chi tiết. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ bị điện giật một lần, quá năm lần sẽ bị hồn phi phách tán.” Âm thanh máy móc lại vang lên.

Cái gì?

Kế hoạch nằm im chờ chết còn chưa kịp bắt đầu đã sắp chết yểu rồi à?

Tô Tiểu Tô hơi bực bội, cất cái chuông đen vào giao diện không gian, sau đó mở giao diện mua sắm ra xem: gạo, mì, dầu, đường, vải vóc… những nhu yếu phẩm cơ bản đều khá đầy đủ. Ngoài ra còn có một số mặt hàng cô chưa từng thấy và cả sản phẩm công nghệ cao, chỉ tiếc là điểm tích lũy quá cao.

Với thân phận “tay trắng” như hiện tại, cô chỉ có thể đứng nhìn mà thôi.

Tô Tiểu Tô uể oải tắt màn hình ánh sáng, thôi thì ngủ cho lành.

Cô nằm trên giường rồi nhắm mắt, sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ để hiểu rõ hơn về thời đại này.

Tô Tiểu Tô, Tô San San, Tô Kiến Quốc, Trình Xuân Hoa… sao những cái tên này nghe quen thế nhỉ?

Mẹ nó!

Tô Tiểu Tô bật dậy như cá chép, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt không thể tin nổi.

Không thể nào?

Cô nhớ kiếp trước mình từng đọc một cuốn tiểu thuyết, chỉ vì nữ phụ trong truyện có cùng tên họ với cô mà cô tò mò đọc hết cả quyển.

Hồi đó, đứng ở góc nhìn nữ chính, cô còn mắng nữ phụ vài câu. Nào ngờ bây giờ lại xuyên sách thật rồi!

Xuyên vào một cuốn tên là 《Niên Đại Nữ Chủ Bạo Sủng Ký》, mà còn xuyên trúng đúng cái nữ phụ thảm nhất truyện.

Nếu nói cuộc đời trước 18 tuổi của nữ phụ chỉ mới bắt đầu khổ, thì sau 18 tuổi chính là chuỗi ngày đắng cay, chông gai, chảy máu và nước mắt không ngừng.

Mịa nó! Cô sợ quá! Đây là cái cuộc đời “cũng tạm” mà Phán Quan nói đấy à?

Ở trong truyện, sau khi mẹ ruột của nguyên chủ qua đời, mẹ kế bước vào cửa, từ đó sống dưới sự hành hạ của mẹ kế và chị kế. Trong mắt người cha cặn bã kia chẳng hề có đứa con gái này.

Nguyên nhân cái chết của mẹ ruột nguyên chủ là vì người cha cặn bã kia luôn khát khao có con trai. Mẹ nguyên chủ bị tổn thương do khó sinh, mấy năm sau không thể mang thai nữa, thế là ông ta đi lăng nhăng với một góa phụ bên ngoài, còn có cả con riêng.

Mẹ nguyên chủ vốn là người tinh ý, từ những manh mối trong cuộc sống mà phát hiện ra chuyện này.

Cú sốc quá lớn khiến thân thể vốn yếu càng thêm suy sụp. Bà ấy không khóc không làm ầm lên, vì bản thân luôn cảm thấy có lỗi không thể sinh con nối dõi, nên đành cắn răng nhẫn nhịn. Nhưng đứng trước sự dối trá của chồng, bà ấy lại đau đớn và không cam tâm.

Trong sự giằng xé đó, chẳng bao lâu sau bà ấy qua đời.

Mẹ kế nguyên chủ còn dàn dựng nên chuyện đêm nay. Sau khi uống xong bát canh gà thì nữ phụ ngất đi, lúc tỉnh lại thì thấy một người đàn ông trung niên đang đè lên người mình, định giở trò đồi bại.

Cô ấy sợ đến chết khiếp, dốc hết sức giãy giụa, miệng bị bịt chặt chỉ phát ra những tiếng cầu cứu ú ớ.

Áo trên bị xé rách, nước mắt chảy không ngừng nơi khóe mắt, nỗi phẫn uất khiến cô ấy vươn tay với lấy chiếc ghế gần đó, dốc toàn lực đập mạnh vào đầu ông già kia.

Người đàn ông bị đập đến ngất, vì nguyên chủ bị kiệt sức cộng thêm tác dụng của thuốc mê, nên cô ấy cũng ngất lịm theo.

Những tiếng động phát ra từ trong phòng làm cho mẹ kế đang nghe lén tưởng chuyện kia đã thành công.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)