Thời Khanh Lạc thở dài: “Khó trách.”
Lương Minh Mẫn cũng thật sự quá làm xày làm bậy.
Nàng nói: “Sau khi chuyện xảy ra, chàng phái ít người bảo vệ cho nha hoàn kia, đừng để bị Cẩm Vương phi giết người diệt khẩu.”
Biết tiểu tức phụ nhà mình ác với địch nhân nhưng lại dễ mềm lòng với người vô tội.
Hắn nắm tay nàng nói: “Yên tâm, nếu ta đã đồng ý để cho cả nhà của nha hoàn kia bình an vô sự, thì nhất định sẽ bảo vệ an toàn của nàng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây