Đối với tiên hoàng, gã là vừa kính vừa hận.
Một hồi lâu gã mới thốt ra một câu, “Mẫu phi, ngài vui là được.”
Bằng không có thể làm sao bây giờ, gã cũng không quản được thân nương của mình.
Phùng Vịnh Quân lại lần nữa nhướn mày, “Có phải con rất ghét bỏ việc ta dưỡng trai lơ không ?”
Lương Vũ Thuân không thể làm trái lương tâm mà nói dối, vì thế bèn gật đầu, “Vâng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây