Lúc này Đào Liễu mới cắn môi nhìn về phía Cát Xuân Như, mang theo thấp thỏm và cầu xin, “Phu nhân, ta có thể xin trước tiền sinh hoạt của tháng này và tháng sau được không?”
Cát Xuân Như lạnh mặt, “Phủ tướng quân không có chuyện xin trước tiền chi tiêu.”
Vốn dĩ đã không còn nhiều tiền, còn cho ứng trước tiền sinh hoạt, Đào Liễu này đang nghĩ cái gì thế.
Đào Liễu ủy khuất không thôi, “Phu nhân xem như ta chưa từng nói gì đi.”
“Ta lui xuống trước“. Nàng ta nghiêng người chuẩn bị đứng lên, lúc đứng lên lại là một bộ dáng lung lay sắp đổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây