----
Một người có tốt hay không cô vẫn biết được, Tống Hoài Châu bộc lộ ra không chỉ có tốt thôi, còn đặt cô trong lòng bàn tay mà thương yêu. Dường như sự hư vinh này khiến Đường Tâm cảm thấy bản thân được chiều như công chúa vậy.
Sau khi ngồi xuống, cô nhìn anh cười. Đường Tâm cũng hưởng thục sự quan tâm của anh, miệng khen không ngớt.
Nụ cười này làm anh cảm thấy muốn làm hết mọi việc cho cô, nếu không có mẹ vợ tương lai ở đây, anh thật sự muốn xoa má cô một phen, Đường Tâm cười mỉm.
“Là Tâm Tâm vất vả ạ.’’ Sớm như thế đã đi làm rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây