----
Lục Tri Diễn hỏi rất nghiêm túc, cậu chưa bao giờ cảm thấy bản thân tốt ra sao, tốt ở chỗ nào?
Cậu có cái gì chứ? Một gia đình đổ nát? Trước kia bị ba mẹ nói là thứ phiền phức, tuy bây giờ hai người kia không còn như vậy nữa, nhưng cậu thật sự tốt như vậy sao? Tốt đến mức tiểu công chúa Tống Mộ Tâm được người ta nâng niu như vậy vẫn còn nhớ rõ?
Tống Mộ Tâm nhìn Lục Tri Diễn cao lớn mang khuôn mặt lạnh lùng nhưng ẩn chứa nét dịu dàng, ánh mắt của cậu vô cùng đẹp, chính là màu hổ phách nhàn nhạt này.
Lúc nhìn người khác ánh mắt vừa ôn hòa lại kiên định cũng giống như con người cậu, tất cả mọi người đều nói cậu lạnh lùng xa cách, nhưng mọi cử chỉ đều hòa nhã, khiêm tốn khiến người khác không thể xem nhẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây