----
Lục Tín An nghe thấy tiếng cười ha hả quay đầu lại: “Bong Bóng Nhỏ nghỉ ngơi khoẻ chưa? Có phải ông Lục nói chuyện đánh thức con không?”
“Không ạ. Con dậy lâu rồi, nhưng mà con đọc sách ở trên lầu.”
Lục Tín An biết cô bé này từ nhỏ đã rất biết ăn nói, cũng cười khanh khách không vạch trần: “Bong Bóng Nhỏ về đã quen chưa? Buổi tối đến nhà ông Lục ăn cơm được không? Bà Tô làm bún cua cho con.”
Tống Mộ Tâm vừa nghe thấy ăn thì mắt sáng lên. Tống Tự Đình ở một bên nhìn đến lắc đầu, nhưng cũng không nói gì. Đây chính là tiểu công chúa duy nhất trong nhà nên tất nhiên sự vui vẻ của cô là quan trọng nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây