----
Tống Mộ Tâm nghe được giọng anh thì vội vàng dựng thẳng ngón trỏ bên môi, rồi không ngừng lắc đầu nhắc nhở người đối diện không nên phát ra âm thanh.
Thậm chí cô còn sợ anh không hiểu nên chồng hai bàn tay vào nhau rồi đặt ở vị trí gò má bên phải, toàn bộ đầu hơi nghiêng qua nhắm mắt lại, sau đó lại chỉ chỉ dưới lầu.
“Ông nội bảo em ngủ trưa, đừng đánh thức họ.” Lời này vẫn không tiếng động, nhưng Lục Tri Diễn hiểu. Anh gật đầu với cô gái ở ban công đối diện.
Tống Mộ Tâm thấy anh hiểu ý mình, ra dấu OK với Lục Tri Diễn, sau đó lại tiếp tục im lặng trao đổi: “Anh Tri Diễn, buổi chiều em tới tìm anh chơi. Em mang quà từ Dương Thành tới cho anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây