----
Đường Tâm vuốt ve gương mặt Tống Hoài Châu, anh lại gầy hơn, dù anh không bị thương, nhưng cô đoán được anh ở bên ngoài làm việc vất vả cỡ nào.
Cô không có ý trách móc anh, mà chỉ lo cho anh, sợ anh bị thương.
“Hoài Châu, ở bên ngoài có vất vả không?”
Tống Hoài Châu giữ lại bàn tay đang vuốt ve mặt mình, nhẹ nhàng cọ má vào tay cô: “Không vất vả, anh không cảm thấy vất vả vì có hai người.” Trong lòng có nhớ mong nên không cảm nhận được khó khăn, tất cả đều là hương vị ngọt ngào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây