----
Tống Hoài Châu cũng không ép, cầm khăn lau miệng giúp Đường Tâm, môi cô vẫn hơi khô, cho nên trên khăn của anh hơi dính chút nước.
Theo bản năng Đường Tâm liếm môi một cái, Tống Hoài Châu trực tiếp hôn lên.
Một hồi lâu sau Đường Tâm mới nhỏ giọng nói: “Miệng em rất đắng.” Chính cô cũng cảm thấy miệng mình vô cùng đắng, cho dù súc miệng uống nước xong cũng không có mấy tác dụng, đoán chừng là do sinh con quá hao tổn tinh thần.
Tống Hoài Châu đã sớm muốn hôn cô, ngay một khắc cô ra khỏi phòng sinh kia, không mang theo bất kỳ dục vọng nào khác, chỉ là muốn hôn cô và nói cho cô biết mình vẫn ở đây. Nhưng vẫn không có cơ hội thích hợp, hiện tại chỉ có hai người, còn giúp cô sắp xếp thoải mái mới hôn cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây